thọc thẳng vào quần của cha anh mà nắm trọn. Bàn tay của cha anh đưa qua phần xương thịt của em. Ông cũng xông thẳng vào, vạch cỏ, tìm suối mà đùa nghịch. Tiếng động ngón tay của cha với nước của em, tiếng em rên khe khẽ, tiếng bàn tay em với cổ chày trong quần cha anh, làm anh tê điếng. Mà anh vẫn phải “ngáy”. Phải làm như người không biết. Khi hai người tuyệt đỉnh sung sướng, anh cũng đã ướt hết phần trước của chiếc quần đùi. – Có ai vừa hoan lạc vừa đau khổ không? Có? Anh đây Lúc anh ở trên