quen thuộc “Sáu Dĩ!”… Sao hắn lại ở đây! Ngay nhà cô! Hắn đã thấy hết rồi! Trời ơi… – Cứ tưởng em rất chính chuyên thì ra em cần đàn ông như vậy! Giờ anh mới rõ thằng Hùng đã liệt dương lâu rồi mà em thì cứ phơi phới nên chả trách. – Umm… Ummm… – Nếu em không la anh sẽ không bịt miệng em nữa! Thằng Hùng nằm ở ngoài kia. Em mà làm ồn nó nhào vô thấy chúng ta như vầy thì chỉ có em thiệt thòi thôi cưng! Tay chân Nụ tự nhiên bủn rủn, nỗi sợ hãi và cảm giác bâng khuâng khó tả len qua từng ngóc ngách