hồi sinh viên chơi bời, phá phách của nó, rồi những lần đi thi được tôi cho chép bài. Nó vẫn thân tôi lắm, nó bảo không có mày thì tao sợ không ra trường được. Nó đúng là con nhà ngậm thìa vàng, nhưng giỏi phá chứ chẳng giỏi làm. Giờ vợ con đuề huề rồi, nhưng chất chơi thì chẳng thiếu. Nó chơi từ SG, Nha Trang, Đà Nẵng, Hà Nội, Hải Phòng, chẳng chỗ nào thiếu, chẳng trò gì nó không biết. Cứ như thổ địa ở nơi nó đến vậy. Tao có hội các nhà đầu tư khá lớn, mày cần vốn thì nhắn tao. Là như thế