lúc này mà hắn ta cứ tưởng bở mà trêu đùa với tôi nữa, nhưng mà câu nói của hắn cũng đã làm cho Ngọc Sương ngại ngùng mắc cỡ. Cô ấy trả lời: – Không! Em khóc là vì em nhớ đến chồng của em cơ! Lúc nãy em đang nói chuyện qua điện thoại thì có hai người đến giật túi xách của em, trong lúc giằng co em đã đánh rơi chiếc điện thoại xuống nước và nó đã tắt nguồn luôn rồi. – Vậy à! Hay em gọi lại cho chồng em đi. Nè, điện thoại của anh nè! – Dạ! Em cảm ơn trước ạ! Nói xong thì vợ tôi đã gọi điện cho tôi,