Từ từ nhìn xuống… bể cmn cái bánh xe sau. Ệt… sao hên quá vậy… đúng là làm nhiều chuyện ác có khác, chắc bữa nay tu thôi… Đẩy một đoạn thì có tiệm sửa xe, tui gửi vô đó sửa rồi nhảy lên chiếc hăng cải chạy hết tốc lục tới trường. Đang chạy thì thấy Vi em, ôi trời còn thương mình… – Chạy đi đâu mà gấp dữa vậy T? – Vi hỏi. – Đi… đi học… chứ… đâu, xe hư… – tui hổn hển. – Ừ, hình như Vi cũng đang định đi tới trường nè, có ai muốn quá giang hông? – Vi tinh nghịch. – He he, có người đẹp chở thì ngu